Tuổi thơ gian khó
Từ khi cất tiếng khóc chào đời, chị đã là một đứa trẻ hay ốm yếu. Năm lên 2 tuổi, chứng teo chân của chị trở nên trầm trọng, phải điều trị triền miên ở bệnh viện. Những ngày chữa trị trong bệnh viện, căn bệnh không hề thuyên giảm mà ngược lại, các bác sĩ đành chịu thua, hai chân chị vĩnh viễn không cử động được.
Năm lên 7 tuổi, chị rất muốn được đi học, nhưng do nhà nghèo, bố mẹ suốt ngày đi làm thuê nên không thể đưa chị đến trường. Chị đành mượn sách vở của bạn bè đồng trang lứa hàng xóm, nhờ chúng chỉ lại cho chị đọc và viết. Từ đó, trong chị lúc nào cũng nuôi một khát vọng là phải làm gì đó để kiếm tiền, tự trang trải cuộc sống.
<
No comments:
Post a Comment